undefined

Xúc động những lá thư gửi bác sĩ nơi tuyến đầu chống dịch của học sinh lớp 4

23 Tháng 9, 2021

Khi cả nước đang hướng những tình cảm và thể hiện sự chung sức, chung lòng với đội ngũ y bác sĩ trên tuyến đầu chống dịch, học sinh Olympia cũng đã thể hiện sự cảm phục, hàm ơn và trân trọng nỗ lực của tất cả những “chiến sĩ” áo trắng đang nỗ lực mỗi ngày để đẩy lùi dịch bệnh. 

 

Một năm học nữa khép lại. Cánh cổng trường đã đóng khi học sinh chuyển qua học tập trực tuyến nhưng không đồng nghĩa với việc học tập của các bạn nhỏ dừng lại. Với học sinh khối 4 nói chung và lớp 4A2 nói riêng, các bạn đã có những bài học về sự biết ơn qua những lá thư gửi trao đến đội nhân viên y tế nơi tuyến đầu chống dịch giữa những ngày nắng nỏ, mưa dầm, vất vả giữa tâm dịch. 

 

Đọc những lá thư của các bạn học sinh gửi trao đến đội ngũ nhân viên y tế, thấy dào dạt những tình cảm thân thương.

 

 

 

Từ lá thư của bạn Minh Trang gửi đến đội ngũ bác sĩ:

 

“Kính gửi các y bác sĩ, điều dưỡng viên trên tuyến đầu…

 

Xin chào các cô chú cũng như là các bác đang trên tuyến đầu chống dịch. Cháu là Minh Trang, ở Hà nội. Có thể cháu và các cô chú chưa bao giờ gặp mặt cũng như là không quen biết nhưng qua những hình ảnh trên sách báo, TV, cháu đã vô cùng khâm phục các cô chú. Lá thư này cháu không chỉ gửi cho một mình các cô chú xuất hiện trên TV, được phỏng vấn mà là gửi cho toàn bộ những y bác sĩ, những chú bộ đội đang âm thầm giúp đỡ và hi sinh cho người dân.

 

Hiện nay, tình hình dịch bệnh trên thế giới đang diễn biến 1 cách phức tạp, có hàng trăm người bị mắc hàng ngày, những lò hỏa thiêu ở Ấn Độ phải hoạt động liên tục. Ở Việt Nam cũng tương tự, mặc dù không khủng khiếp như Ấn Độ nhưng tình hình ngày càng tồi tệ hơn. Điều đó đồng nghĩa với việc có càng nhiều người cần đến sự giúp đỡ nhiệt tình của các y bác sĩ. Mặc dù có rất nhiều người trong các cô chú đang còn những đứa con thơ và những người chồng người vợ mong ngóng cô chú về, nhưng cô chú đã hi sinh tất cả vì đất nước mà không bỏ những đồng nghiệp lại để phục vụ mục đích cá nhân. Mặc dù hằng ngày các chú bộ đội và lực lượng công an trên tuyến biên giới phải dùng toàn bộ sức khỏe của mình để ngăn chặn các hành vi nhập  cảnh trái phép, thậm chí có những chú bộ đội trẻ phải chấp nhận “màn trời, chiếu đất” nhường chỗ cho những người đang cách ly và các cô chú bác sỹ chạy tuyến đầu ở các bệnh viện ca áo đã đẫm mồ hôi, cánh tay đã rã rời vì khuân vác nặng, có thể nằm xuống ngủ ở bất cứ đâu vì quá kiệt sức. Tuy nhiên, các cô chú không bao giờ từ bỏ, vẫn chiến đấu hết mình mặc dù có phải trả giá bằng tính mạng như những người ra chiến trường chiến đấu vì tự do của đất nước. Điều đó thật tuyệt vời! Việt Nam chúng ta hoàn toàn có thể tự hào kể cả khi đất nước chúng ta có những người tử tế, biết giúp đỡ người khác mà không cần nhận lại thứ gì.

 

Cháu – Minh Trang, thay mặt tất cả mọi người xin gửi lời cảm ơn tới các y bác sĩ, điều dưỡng viên vì hy sinh sức khỏe của mình để chăm sóc cho các bệnh nhân đang hấp hối. Cháu cảm ơn những chú bộ đội và lực lượng công an đã từ bỏ lợi ích để nhường chỗ ở cho người dân đang cách ly, hi sinh sức khỏe và thể lực để bảo vệ đường biên giới. Cháu cũng không thể không cảm ơn chính phủ Việt Nam đã phối hợp cùng người dân để đưa ra các chính sách phù hợp, giúp cứu nước đồng thời lập kế hoạch phục hồi kinh tế nước.

 

Các cô chú và các bác đang là những mảnh ghép hi vọng bé nhỏ, thầm lặng nhưng mang ý nghĩa lớn lao trong bộ ghép tròn trịa của sự sống nhân loại.  Mọi người đang trông cậy vào bước tiến của nền y học thế giới phát triển rất nhiều nhưng trông cậy vào cô chú càng nhiều hơn, những vị anh hùng trong tim người Việt!

 

Các cô chú và các bác hãy cố gắng hết mình, mặc dù không thể làm gì nhiều để giúp đỡ cô chú, nhưng cháu và mọi người sẽ có tinh thần trách nhiệm để dịch bệnh được đẩy lùi. 

 

Triệu con tim đang hướng về các bác và cô chú, hãy cố gắng lên những người anh hùng vô giá của Việt Nam!!!

 

Từ Minh Trang (một người cũng có mong muốn trở thành bác sĩ) 

 

Hãy cố gắng lên cô chú, ta sẽ làm được!”

 

 

Đi cùng với đó là bài thơ Minh Trang gửi đến đội ngũ y bác sĩ đang gồng mình cùng người dân vượt qua đại dịch.

 

Bố mẹ ơi!

Cuộc sống đang bình yên

Bỗng nhiên Covid đến.

Bố cả tháng không về

Mẹ sớm khuya vất vả.

 

Bệnh viện nơi bố làm

Nhiều những ca mắc bố.

Cánh tay bố rã rời.

Vì phải khuân vác nặng.

 

Mẹ ngày đêm vất vả

Chữa trị cho bệnh nhân

Mẹ ngả lưng trên sàn

Nhường giường cho người mắc.

 

Mẹ ơi mẹ đừng lo

Con ở nhà vẫn ổn

Bố ơi hãy yên tâm

Em ở nhà ngoan lắm!

 

Con mong dịch sắp tắt

Cuộc sống lại bình yên

Đất nước ta luôn nói:

“Không bỏ lại phía sau”

 

Những ngày đó sẽ qua

Mẹ kiên cường lên nhé!

Bố giữ gìn sức khỏe

Cả nước đang ngóng chờ...

 

 

 

Những lá thư của Cầm Chi là bao nhiêu tình cảm chân thành, giản dị cùng ước mơ lớn lên trở thành bác sĩ của em.

 

“Gửi các y bác sĩ!

 

Con là Cẩm Chi lớp 4A2 trường Olympia ở Hà Nội. 

 

Các bác ơi, chắc hẳn những ngày vừa qua các bác đã vất vả lắm nhỉ. Các bác phải chữa bệnh cho hàng trăm người mỗi ngày. Các bác đã quyết tâm để đẩy lùi dịch bệnh. Con rất ngưỡng mộ các bác. Trong mắt con, bác luôn là một siêu anh hùng. Con cảm ơn các bác vì các bác đã giúp Việt Nam đẩy lùi dịch bệnh và các bác giúp những bệnh nhân Covid được chữa khỏi. Nếu không có các bác thì dịch sẽ mãi mãi không thể kết thúc. Các bác đã cứu biết bao mạng sống. Trên trái đất này các bác là một ngôi sao sáng nhất. Các bác còn phải thức đêm nữa. Con chỉ mong một ngày nào đó con sẽ đi làm bác sĩ để cứu chữa mọi người. Để giúp các bác con sẽ làm theo đúng thông điệp 5K và con sẽ ở nhà, không tiếp xúc nhiều người. Các bác hãy cố gắng nhé! Đại dịch sẽ hết thôi. Cả thế giới này cần các bác và chúng con cũng cần các bác nên dù có khó khăn thế nào, bác hãy cố gắng nhé. Con yêu các bác rất nhiều!”

 

 

 

Lá thư của bạn Nguyễn Bảo Minh Châu chứa đựng sự trân trọng, kính phục và ngưỡng mộ đội ngũ y bác sĩ đang nỗ lực vì sự an toàn của hàng triệu người dân Việt Nam.

 

“Chào các bác, con tên là Nguyễn Bảo Minh Châu, con học lớp 4. Con muốn gửi các bác bức thư này để bác cũng như có thêm động lực để giúp mọi người. Trong đợt dịch năm nay, đã có chục và tỷ người chết chỉ vì 1 con-vi-rút, các bác như là một siêu anh hùng. Các bác luôn nỗ lực hết sức mình dù chảy mồ hôi và mệt mỏi tới đâu. Một công việc của bác như là siêu anh hùng giải cứu thế giới vậy! Bác hãy cố gắng, giúp mọi người được khỏe mạnh và có lại được sự yên bình. 

 

Bác là một người dũng cảm, đối mặt trước sự nguy hiểm. Bác là 1 siêu anh hùng giải cứu thế giới, cứ mỗi 1 ngày, lại tăng 1 ca, 2 ca,và nhiều nữa, điều bác dành tặng cho thế giới này là điều tốt. Bác yêu nghề của mình và không bỏ cuộc mặc dù nó nguy hiểm đến đâu. Con biết rằng đêm, vẫn còn khuya, các bác phải trông bệnh nhân, bác phải ngủ bên ngoài hoặc có thể thức đêm trong mùa rét, lạnh. 

 

Con biết rằng mùa dịch này rất nguy hiểm, nhưng cần bác như là cần cả thế giới. Bác là một phần làm cho cả thế giới được hòa bình, mang lại niềm vui. Khi bệnh nhân buồn, bác chơi, trò chuyện và an ủi bệnh nhân. Một nụ cười của bác mang lại như một tấm lòng ấm áp cho các bệnh nhân.

 

Bệnh nhân và mọi người cần bác, bác hãy cố gắng nhé!”

 

***

 

Những lá thư có đôi phần ngây ngô, đôi chút trúc trắc, vài dòng chưa tròn ý rõ lời nhưng đó đều là tình cảm chân thành nhất của các bạn học sinh lớp 4A2. Chúng tôi, đội ngũ giáo viên - nhân viên trường PTLC Olympia cũng mong rằng, dịch bệnh sẽ sớm qua đi, các bác sĩ nhân viên y tế sẽ vơi phần gánh nặng và cuộc sống sẽ trở lại “bình thường.”

 

 

 

 

 

Share:

Bài liên quan